Tình cảm thầy trò luôn là thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng và cao đẹp. Bởi lẽ thầy cô không chỉ là người cho ta tri thức mà còn là người cha, người mẹ, người bạn bè thân thiết của mỗi chúng ta. Nhân dịp ngày lễ tri ân nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp đến, hãy cùng tìm đến với những bài hát hay nhất về thầy cô để nhớ về những ngày tháng còn ngồi trên ghế nhà trường được thầy cô dìu dắt, yêu thương.
Bụi phấn
Nếu nói đến bài hát về thầy cô mà lại bỏ sót Bụi Phấn của nhạc sĩ Vũ Hoàng phổ nhạc trên nền thơ của Lê Văn Lộc thì quả là một thiếu sót lớn. Đây được coi như một ca khúc kinh điển nhất về hình ảnh của người thầy mà tất cả ai ai cũng thuộc từng câu từng lời.
Lời bài hát là những miêu tả vô cùng chân thực:
Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào, rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào, vương trên tóc thầy…”
Cái thời bảng đen phấn trắng ai cũng đã từng trải qua ấy đã đi vào trong lời ca tiếng hát để tạo ra một giai điệu không thể nào quên. Người thầy xuất hiện trên bục giảng, cặm cụi ghi chép truyền tải những tri thức hay và bổ ích trong khi bụi phấn thì cứ bay, vương lên cả mái đầu đã hai màu tóc của thầy.
Em yêu phút giây này
Thầy em tóc như bạc thêm
Bạc thêm vì bụi phấn
Cho em bài học hay…
Trong chính cái giây phút ấy, bạn học sinh không phân biệt được đâu là bụi phấn, đâu mới là mái tóc bạc của thầy. Tóc thầy đã bạc thêm vì bụi phấn hay vì chính những học sinh thân yêu của thầy. Khi thầy thức khuya để chấm bài, soạn giáo án- chẳng ai có thể biết, chỉ biết rằng, mỗi ngày đến lớp, tóc thầy lại ngày một bạc thêm. Chính vì lẽ đó, mỗi học sinh đều trân trọng cái giây phút được nghe thầy giảng, được ngắm nhìn thầy cầm phấn viết bài, được tiếp thu những kiến thức mới từ thầy.
Người thầy
Người thầy, vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa
Từng ngày, giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy.
Để em đến bến bờ ước mơ,
Rồi năm tháng sông dài gió mưa
Cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa…,
Vẫn là người thầy nhưng người thầy của nhạc sĩ Nguyễn Nhất Huy lại mang một hình ảnh, dáng vóc hoàn toàn khác.
Người ta thường nói, thầy chính là người cha thứ hai quả đúng không sai. Từng câu hát như chan chứa những nỗi niềm về sự nhớ thương và biết ơn sau sắc của từng thế hệ học trò đối với người cha già tận tụy ấy.
Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi
Tóc xanh bây giờ đã phai
Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy
Dõi theo bóng em trong cuộc đời
Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu bay
Nhưng làm sao, làm sao em đếm hết công ơn người thầy…
Lời bài hát như nói lên hết những tâm tư trĩu nặng của người học trò khi phải rời xa thầy, xa mái trường thân yêu. Dù mai này khi ở đâu, làm gì thì bạn luôn biết rằng thầy vẫn ở đó lặng lẽ dõi theo từng bước chân của bạn để rồi khi bạn quay đầu nhìn lại vẫn có bóng dáng của người thầy đáng kính.
Ngày đầu tiên đi học
Đây là một sáng tác quen thuộc của nhà thơ Viễn Phương được phổ nhạc bởi nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Thiện. Có bạn nhỏ nào vào ngày đầu tiên đi học mà không được bố mẹ, ông bà đưa đến lớp để bắt đầu một cuộc sống mới bên mái trường, bạn bè. Trên những bước chân đầu tiên ấy, có bóng dáng của người cô giáo dịu hiền như mẹ dìu dắt chúng ta từng ngày. Có lẽ vì thế mà ” Ngày đều tiên đi học” cũng hay và tình cảm chẳng kém Những bài hát về mẹ.
Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt tay đến trường
Em vừa đi vừa khóc
Mẹ dỗ dành bên em
Ngày đầu tiên đi học
Em mắt ướt nhạt nhòa
Cô vỗ về an ủi
Chao ôi ! Sao thiết tha
Ngày đầu như thế đó,
Cô giáo như mẹ hiền
Em bây giờ cứ ngỡ
Cô giáo là cô Tiên
Em bây giờ khôn lớn,
Bỗng nhớ về ngày xưa
Ngày đầu tiên đi học
Mẹ cô cùng vỗ về…
Cho đến tận khi đã lớn khôn, chắc hẳn không ai quên được sự ân cần cũng như tình yêu thương của cô giáo dành cho những đứa trẻ đang cảm thấy tủi thân và sợ hãi ngày ấy. Đó chính là động lực để chúng ta cố gắng vươn lên mỗi ngày vì ta biết rằng luôn có hai người mẹ yêu thương và chúng ta trở về.
Nhớ ơn thầy cô
“ Về lại trường xưa với bao kỷ niệm
Bóng dáng cô thầy vấn vương không rời.
Một thời tuổi thơ trôi theo cánh phượng
Lời thầy cô vọng mãi…”
Nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Thiện đã có một sáng tác đầy vui tươi, trẻ trung để thể hiện tấm lòng biết ơn của mỗi người học trò khi quay lại mái trường xưa nhìn thấy thầy cô của mình tóc đã phai màu gió sương.
Bài hát còn gợi nhớ lại những kỷ niệm đẹp thời đến lớp, đến trường bên bạn bè, có những bài giảng hay, có những lần nghịch ngợm. Đó chính là những điều sau này khi bước đi trên đường đời chúng ta mãi luôn ghi nhớ và trân trọng.
Thầy cô cho em mùa xuân
Vẫn là một trong những bài hát về thầy cô hay nhất nhưng lần này không phải là nỗi niềm nhớ nhung hay nuối tiếc gì. Sáng tác của nhạc sĩ Nguyễn Hoàng đưa chúng ta đến với những món quà mà các bạn học sinh đã chuẩn bị cho người thầy, người cô của mình nhân ngày 20-11.
Chẳng phải những món quà cao sang, đôi khi chỉ là một bông hoa hồng, một bài ca những đó chính là tất cả tấm lòng của các em khi đó. Cách ví thầy cô cho em mùa xuân vô cùng đắc sắc. Người ta thường nói, màu xuân là màu đẹp nhất trong năm cũng giống như thầy cô luôn dành những điều tốt nhất cho học trò thân yêu của mình.
Nhân dịp ngày lễ nhà giáo Việt Nam 20-11 sắp đến, mong rằng các bạn học sinh sẽ có những tiết mục văn nghệ thật hay để gửi tặng thầy cô của mình. Đôi khi, chúng ta chỉ cần một tấm thiệp, một lời chúc hay một câu hứa chăm ngoan học hành cũng có thể là món quà to lớn nhất dành cho những người cha, người mẹ thứ hai của chúng ta. Mong rằng các nhà giáo Việt Nam luôn có sức khỏe tốt để có thể chèo lái những con đò sang bến bờ tri thức mới.
Leave a Reply